NHẠC

Dòng sông chỗ trong chỗ đục.
Đời người lúc nhục lúc vinh
Đời ta mang kiếp lục bình
Ba chìm bảy nổi giữa dòng đời ngược xuôi

Giàu sang quên câu bĩ cực
Nghèo hèn bĩ cực trên vai
Đội mưa đội nắng mỗi ngày
Cơm rau miệng đắng lệ đời chua cay

Ai ai giàu ba họ
Ai ai khó ba đời
Ai tham sang phụ nghĩa
Ai bỏ bạn quên tình

Cuộc đời có gì lạ đâu
Giàu sang lắm kẻ theo sau để hầu
Nghèo hèn mưa nắng dãi dầu
Cơm rau dưa muối lòng sầu ai hay.

Có gì lạ đâu khi người ngất ngưỡng trên tột đỉnh sang giàu thì luôn có kẻ hầu người hạ. Có gì lạ đâu khi áo nâu quàng vá mái lá liêu xiêu phải đêm nằm vật vã trách người đi bỏ bạn quên…

VỌNG CỔ

1- …tình.
Có gì lạ đâu khi vướng kiếp lục bình.
Muôn thuở lênh đênh ba chìm bảy nổi, giữa dòng đời xuôi ngược ngược xuôi.
Đời cơ hàn khổ lắm ai ơi!, cõng nắng đội mưa bỉ cực vắt vai rồi
Đêm màn trời sầu rớt mặn môi, ai tham phú phụ bần ai tham sang phụ khó.

(Đoàn Khúc Lam Giang đoạn đầu)

Men sầu nào đêm nay
Đã chuốc say trăng gầy đêm tháng hai
Kìa rưng ướt mi trăng rồi
Rưng lệ đời thương người trăng khóc
Người phụ người ra đi
Thương khóc cho nỗi buồn chia ly.

2- Mi đẫm lệ đời mà cứ ngỡ trăng sầu trăng khóc, tim nhớ bạn héo hon mà ngỡ áng trăng gầy.
Gửi người đi một khúc tình này.

(Vĩ Phi Vân Điệp Khúc)

Nước…nước sông quê còn
Khi đầy khi vơi
Khúc trong khúc đục
Khi ròng khi lớn
Có ai giàu ba họ
Ai nào ai – ba đời khó đâu
Cuộc đời ta sang giàu có khi
Qua một đêm không còn thứ chi

(Về vọng cổ dứt câu 2)
Tóc đang đen qua đêm tóc màu bông mía
Cái nỗi đời thấm thía chữ hèn sang.

NHẠC

Ai ai giàu ba họ
Ai ai khó ba đời
Ai tham sang phụ nghĩa
Ai bỏ bạn quên tình

Cuộc đời có gì lạ đâu
Giàu sang lắm kẻ theo sau để hầu
Nghèo hèn mưa nắng dãi dầu
Cơm rau dưa muối lòng sầu ai hay.

Giờ lục bình trôi trôi…theo con nước đầy vơi với cuộc đời nặng nợ. Nặng nợ với dòng sông con kinh bờ ao nhỏ, nặng nợ với bờ quê một sắc tím loang…

VỌNG CỔ

5/ -…chiều.
Không kiêu sa không đài các mỹ miều.
Sống hiền hoà chân quê mộc mạc, hết lòng bung ra nở để đời vui
Hò ơi…
Người mang thân phận kiếp bèo
Nghèo vật chất chứ tình chẳng nghèo đâu nghen
Dù trên nắng khét dưới phèn
Vừa trôi vừa nở, cho đẹp thêm quê này.

Đoản khúc lam giam giang
Lệ đời nào rơi rơi
Đêm hắt hiu nỗi niềm như vỡ đôi
Người đi đến phương xa nào
Ta một mình cô sầu lẻ bóng
Đành nỡ đành ra đi
Quên bến quê quên con đò, dòng sông
Quên câu hò cất lên bên hừng đông
Quê áo nâu vai sờn- mối tình ủ thơm rạ rơm
Ngày là ngày người đi
Chim chóc hót câu từ li
Gió nấc canh thâu tư bề
Buồn oằn lưng đê
Tan vỡ khúc phu thê
Người đó và tôi
Tôi vẫn còn nổi trôi kiếp bèo
Bung cánh nở đẹp nơi bến nghèo.

(Về xề câu 6)
Còn người vinh hoa kim tiền áo gấm
Bóng lộng xe sang đến rước em về.

NHẠC

Cuộc đời có gì lạ đâu
Giàu sang lắm kẻ theo sau để hầu
Nghèo hèn mưa nắng giãi dầu
Cơm rau dưa muối lòng sầu ai hay.

LỆ ĐỜI
Nhạc: Trương Phi Hùng
Lời vọng cổ: Trần Ngọc Hoà