LÝ PHƯỚC CHÂU
Lung linh kìa dáng phố
Xinh xinh kìa dáng ai
Bên áo hoa cờ bay
Nụ cười xuống phố ngất ngây
Chan hoà hạnh phúc đó đây
(-) (-)
Ta về đây một ngày xuân
Lanh quanh ríu đôi bàn chân
Nghe thương mến thương trào dâng
Bao năm cách xa nay về thăm
Nơi quân ấm trong lòng dân
Giờ tìm về một tiếng rao xưa
Tìm ngọt ngào tình má năm xưa
Oằn lưng trĩu nặng gánh chè trong mưa.
Thành phố Hồ Chí Minh!
Nơi ta đã xa cách bao năm mà vẫn nhớ mãi tấm lòng dân trong những ngày đấu tranh gian khổ. Nơi có tiếng rao xưa đã đằm sâu trong trí nhớ cứ trong trẻo rung ngân muôn thuở chẳng phai…
VỌNG CỔ
1-…nhoà.
(Tiếng rao vẳng vẳng xa xa)
– Ai chè thưng nước cốt dừa hôn ???
Tiếng rao mãi thanh xuân, tiếng rao chẳng chịu già.
Trong như nước sông tiền sông hậu, và ngọt lịm như chén chè thưng.
Ký ức ùa về để mắt mãi rưng rưng, lúc thấy rộn tưng lúc lại bồi hồi.
Lòng bùi ngùi nhớ má quá má ơi! Nhớ vắt cơm muối mè nức thơm tình má.
2- Nạng dìu ta đi giữa thành phố mang tên Bác, nỗi nhớ về lòng dân cứ ních chật tim này.
Không có lòng dân thì không có ngày Nam Bắc xum vầy.
Không có lòng dân thì không có ngày thống nhất, không có cánh chim hoà bình vỗ nhịp ca dao.
Đôi khi chỉ là gánh chè thưng và một lời rao, chỉ là tô canh tập tàng cũng đi vào thi ca trang sử.
Từ bé đánh giày, anh xích lô, cô bán báo – đều tự hào là chiến sĩ diệt xâm lăng.
6- DẠ KHÚC
Con đã đi – nẻo xa – xuôi ngược
Góp công xây đời tươi mới, tiếng quê hương thúc lòng phơi phới
Chân dồn bước tới – mọi khó khăn không chùn
Hành trang con quảy – là tiếng rao ơi thương vô cùng
Đêm phố hoa – mắt ta ngoái nhìn
Hẻm xưa má oằn vai gánh – nhớ với thương cứ về đặc quánh
Tiếng rao ấy – trong trẻo trong – trời khuya trời
Gió mưa ướt lời rao rồi
Lặng nhìn tìm quanh
Đây hàng me giờ còn xanh
Nhưng đâu còn – má ơi! lòng nghẹn
Đi tìm lời rao
Phố trả lời con một lời đau.
(Trở về vọng cổ câu 6)
Nay về lại căn hầm giữa lòng dân năm ấy
Con ngỡ vòng tay và hơi ấm má năm nào.
Đâu đây văng vẳng tiếng rao
Bao năm vẫn cứ ngọt ngào trong veo
Nhớ câu “Tiền bạc má nghèo
Chứ lòng yêu nước má dư nhiều nghen các con”.
TIẾNG RAO GIỮA LÒNG THÀNH PHỐ
Tác giả Trần Ngọc Hoà