XANG XỪ LÍU
Một chiều vạt nắng cuối thu còn nồng nàn hôn lá cỏ
Sắp cạn ngày còn bịn rịn chưa muốn rời đi
Giống như ta!
Cứ quyến luyến bước chân chẳng muốn xa . . . rời.
Mảnh đất này đây
Nơi mà – vừa đến đã yêu – chưa kịp xa – đã thấy nhớ nhung nhiều
Nơi – đất lành chim đậu – lòng người thiệt thà nhân hậu
Nơi mà – nhân nghĩa bung hoa – hương thơm – cứ da diết lòng
Và yêu vô cùng – những bàn tay khối óc
Dám nghĩ dám làm – dám vươn lên mạnh mẽ
Nào ta xây – cho quê ngày thêm đẹp nhé
Bên, bên cảnh quan xanh
Đô thị cao tầng vươn giữa thiên thanh.
Ta đến nơi đây vào một ngày thu đầy hoa nắng. Huyện thị đón ta với nụ cười hào sảng, và tình người hào phóng bao dung mộc mạc chân…
VỌNG CỔ
1- …tình.
Nơi đây cho ta cảm giác yên bình.
Những con đường cõng làn xe xuôi ngược, những phố thị cao tầng cứ ngạo nghễ vươn lên. Những chung cư đắm mình bên mát rượi màu xanh, nửa phố nửa quê quảng cảnh thiệt là tình. Ta bắt gặp trong đôi mắt quê xinh, một dáng phố phồn vinh rồi để lòng mình mê đắm.
2- Chưa đến bao lâu mà chừng như đã lậm, lậm nhớ lậm thương lậm tình nghĩa với quê này. Xin được về đây rót chén tình đầy. Ta yêu nơi đây như người nông dân yêu ruộng, như kênh rạch yêu rặng bần, như lau sậy yêu đồng bưng.
(lý con sáo 4 câu cuối)
Rồi một ngày hương xuân thiết tha
Ai dễ đâu cản ngăn lòng ta
Lời tỏ tình gửi trong khúc ca
Rằng yêu quê mãi không rời xa (dứt câu 2)
NÓI LỐI:
Em chỉ tay về phía những công trình mới mọc
Nóc tầng cao trổ trắng những bông mây
Em gọi đó là vườn hoa đô thị
Rồi em thả câu hò nghe trong vắt ngọt ngay.
HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
Đất này xưa đồng bưng cỏ lác
Giờ là vườn độ thị đầy hoa
Bàn tay hợp tác vươn xa
Đầu tư chung sức…ơ hò…Hò ơ…
Đầu tư chung sức đẹp khúc ca xây…
VỌNG CỔ
5/- …đời.
Vòng tay quê rộng mở gọi mời.
Đất vì người để nồng nàn hương đất, người vì người cho nhân nghĩa thơm bưng (-)
Đi giữa huyện thị mà lòng cứ lâng lâng, như đi lạc vào một thành phố trẻ. Phố cùng người cứ vươn lên mạnh mẽ, tiếng hát át đi bao dâu bể đã từng.
LÝ TRĂNG SOI
Yêu làm sao – dáng đứng quê này
Kiên cường bao năm – đuổi xâm lăng rồi
Can trường chung tay – góp công xây đời
Gương mặt quê, giờ đây tươi trẻ sức sống tràn căng
Đẹp sao dưới ánh bình minh
Tuổi trẻ vươn mình bên khát vọng niềm tin.
(Về xề câu 6)
Ta đi giữa vườn hoa đô thị
Nghe lá gió đang trỗi khúc tự hào.
Chung rượu này ta rưới đất tạ ơn sâu
Ơn những người đã hy sinh vì Tổ quốc
Còn chung này tình đầy nghĩa ngọt
Cụng với quê mừng vườn đô thị trổ hoa.
VƯỜN ĐÔ THỊ TRỔ HOA
Tác giả Trần Ngọc Hoà