NÓI LỐI
NỮ: Mỗi lần điện thoại về thăm, anh vẫn hay hỏi đùa
NAM: Bên con Rạch còn cây Giá mọc không em? Mà mỗi lần gọi tên quê nghe mộc mạc và thương đến lạ.
Em trả lời:
NỮ: Giờ cây giá không còn, nhưng cái tên Rạch Giá
Mãi muôn đời trong trang sử quê hương.
NAM: Chiều nay vạt nắng nhớ ai mà nhè lưng đảo dựa hoài chẳng muốn chia tay khi ngày đà sắp cạn. Hoàng hôn nhớ ai thả tím buồn mang mác, biển sóng nhớ ai mà dào dạt đưa…
VỌNG CỔ
…tình.
NỮ: Còn lính nhớ ai mà da diết lòng mình.
NAM: Nhớ vành đai xanh nhớ qua phố thị, nhớ sông Kiên hiền hoà vắt ngang thành phố thân thương.
NỮ: Thành phố của lòng dân trung dũng can trường, thành phố có ngạt ngào hương trung liệt.
NAM: Có dấu chân anh hùng kiếm bạt Kiên Giang, có chén cơm đình thơm hương nhân nghĩa.
PHI VÂN ĐIỆP KHÚC ĐOẠN CUỐI
NỮ: Đó…đó bên hương đồng – dạt dào đưa
Lúa thơm no hạt – cây oằn trái
NAM : Đây hương biển mặn
Lưới tình ai – thoắt tay vừa đan
NAM NỮ: Dô hò dô – cá tôm đầy khoang.
2-
NỮ: Nỗi nhớ của lính đảo xa có tình người Rạch Giá, có vị quê trong tô bún cá em mời.
NAM: Có lúm tiền duyên bên tươi rói nụ cười.
NỮ: Có câu hỏi rồi tự trả lời mình ên vậy, chứ bí quyết mà ai đâu tiết lộ khơi khơi.
NAM: Em đã nêm gì trong tô bún cá em ơi? – chắc là nêm bằng tình nên ngọt quá.
Nói thiệt “Lần đầu ăn tô bún cá, lòng muốn chạy dìa Rạch Giá bỏ má theo em”
NÓI LỐI
NAM: Sau mấy lần anh cứ hỏi về con rạch và cây giá
Em cũng hỏi đùa:
NỮ: Cái gò còn cây quao mọc không anh?
Mà khi gọi tên quê nghe da diết đậm tình
Anh trả lời:
NAM: Quao không còn mọc ở gò, nhưng bông quao mãi nở trong lòng người xứ sở.
NỮ: Dù trải bấy can qua, bão táp mưa sa, thì những cái tên quê vẫn thiết tha trong khúc tráng ca và hồng lên trong trang sử. Mỗi lần gọi nghe mộc mạc dễ thương lại mang cốt hồn xứ sở, luôn nặng sâu trong trí nhớ bao…
VỌNG CỔ
…người.
NAM: Lòng người quê chân chất tuyệt vời.
NỮ: Rạch Giá – Gò Quao có xa đâu mà nhớ quá, nói vậy chứ em đâu nỡ đành để anh bỏ má theo em.
NAM : Rồi anh ra với Thổ Châu bồng súng giữ chủ quyền, hai cái tên quê cũng theo anh ra biển đảo.
NỮ: Rồi khóm Vĩnh Phước A hương bay về Rạch Giá
NAM: Rồi anh chẳng thể quên tô bún cá đã nêm tình.
LÝ CON SÁO
NỮ: Ôi, tên quê, gọi lên nghe lòng thương ghê
Thiệt thà và chân quê
NAM: Thiệt như mưa nắng hai mùa
Thiệt như ngọn cỏ gió đùa
NỮ: Là dáng hình, chiến công hay tích xưa
Gò, rạch, kinh, hay khúc cua cũng thành tên
NAM: Tình là tình Kiên Giang nết quen
Thừa bao dung dư nghĩa nhân mà nên.
(Về vọng cổ câu 6)
NAM: Thiệt như lời người em Rạch Giá
Thổ lộ cùng ta trong ngọt lịm câu hò
NỮ: Hò ơ . . . Trông lên chứ ớ ngó xuống chữ ơ
NAM: Ngó lưng lưng có một vần ờ
NỮ: Ruộng quê không thể thiếu bờ
Anh thương đừng để em chờ đợi lâu.
THƯƠNG LẮM TÊN QUÊ
Tác giả Trần Ngọc Hoà