LỜI THOẠI DẠO ĐẦU (Cảnh phía sau vườn, hai nhà cách nhau con mương nhỏ)
NAM: (nhón chân tay vẫy) ơi ơi…Chào chị Bảy, dịch giã hổng ở trong nhà, mần gì tờ mờ mang cần xé ra sau vườn sớm vậy chị? cắt rau bán hả chị?
NỮ: (vẫy tay chào lại) Chào anh Ba, mấy rày bên nhà cũng khoẻ hả anh?
NAM: Khoẻ hết chị ba ơi, bển cũng khoẻ hả chị?
NỮ: Cám ơn anh Ba, bên này cũng khoẻ
NAM: À chị Bảy ơi, chị cho tui hỏi chuyện này nghen
NỮ: Chuyện gì vậy anh Ba?
KHÓC HOÀNG THIÊN
NAM:
Số là hôm…qua, Ban mai vừa nhấn nhá
Ra sau nhà thăm cá (-)
Nơi mé rào bên phía nhà tui
Thấy có hai trái bầu (-)
Và còn thêm hai bó rau tươi
Cải thìa và mồng tơi (-)
Xin hỏi nghen: Có phải là của chị?
NỮ:
Đúng rồi chính xác đó anh Ba
Dịch tràn lan lối xóm có nhau mà
Chút gọi là sẻ chia (-)
NAM:
Tui biết ngay là của chị mà
Xin thật lòng cám ơn (-)
NỮ: Có gì đâu mà cám ơn anh Ba, thôi bển anh mần gì mần đi.
Bên này nội trong buổi sáng nay tui phải nhanh tay cắt rau cho kịp chuyến. Chuyến xe không đồng sẽ chở tình thương mến chở tấm lòng người Kiên Giang chuyển đến dân…
VỌNG CỔ
1- …mình. Nơi thành phố Hồ chí Minh dịch Covid đang hoành hành. Của ít lòng nhiều chung tay góp sức, ai có gì góp nấy chút thơm thảo đùm nhau (-)
NAM: À tui hiểu rồi, nói vậy là chị xách cần xé ra cắt rau, gửi cho bà con vùng tâm dịch.
NỮ: Con số F cứ ngày một tăng dần, báo đài đưa tin tui nhiều đêm thức trắng.
VĨ TRĂNG THU
NAM: Người quê xin gửi chút tình
Mớ thương ta ràng ta rịt
NỮ: Người quê sướng khổ chia cùng
Rau xanh gửi vùng tâm dịch
NAM: Lá lành mau – đùm rách thôi
Rách đùm thêm – lá tả tơi.
(Trở về vọng cổ câu 2)
Sáng này tui cũng xách chài ra, kéo nãy giờ được vài chục ký.
Cùng với xóm mình góp chút tình bầu bí, của ít lòng nhiều xin gửi tới bà con.
LÝ CON KHỈ
Nữ:
Kiên Giang nay giãn cách
Thực hiện thiệt là nghiêm
Nam:
Con phố không bóng người
Thiếu vắng bao nụ cười
Nữ: Quê ráng chiều xơ rơ
Lỗi nhịp rồi vần thơ.
Nam: Kiên giang mình xưa nay nổi tiếng dẻo dai kiên cường qua hai cuộc chiến. Đất Kiên Giang tạc bao dấu chân trung liệt, trời Kiên Giang có bao vì sao hào kiệt anh . . .
VỌNG CỔ
5- . . . hùng. Hạn hán, thiên tai khổ ải đã từng.
Nữ: Người dân nơi đây vẫn can trường trung dũng, sát cánh vai kề chống chọi với bão giông.
Nam: Nay dịch bệnh tràn lan lại hiệp sức đồng tâm, chung tay quyết chiến với kẻ thù giấu mặt. Mỗi người là một chiến sĩ trong trận chiến phòng chống dịch, áo trắng áo xanh cùng quyết liệt nơi tuyến đầu.
NÓI DẶM:
Nữ: Mèn ơi! Anh Ba coi nè lục bình bông súng dền cơm, rau má cải trời rồi càng cua bồ ngót…
Nam: Ta nói…Rau tập tàng chưa ăn đã thấy ngọt, ngọt tình người Miệt thứ Kiên Giang.
6-
Nữ: Luôn nhớ chống dịch như chống giặc nghen bà con, quyết chí đồng lòng thì trận nào ta cũng thắng.
Nam: Ngày giãn cách cần nhà nhà tĩnh lặng, tránh để dịch bệnh lây lan ngày một nhiều thêm.
Nữ: Tuyến đầu y bác sĩ quần quật ngày đêm, giành giựt với tử thần từng mạng sống.
Tuyến sau bà con mình tuân thủ nghiêm phòng chống dịch, sẽ bớt gian nan khổ nhọc cho tuyến đầu.
Nam: Lá lành lá rách đùm nhau
Chung tay chung sức dịch nào cũng qua
Nữ: Người người tuân thủ 5K
Kiên Giang cùng cả nước quyết xông pha trận này.
KIÊN GIANG CÙNG CẢ NƯỚC CHỐNG DỊCH
Tác giả Trần Ngọc Hoà