HÒ ĐỒNG THÁP

Ơ hò…
Hoàng hôn Gáo Giồng tia hồng tia tím
Rải nồng nàn lên thảm rừng xanh
Vướng một tình quê nên gió chướng bỗng lành
Vi vu theo vũ khúc Ơ hò…
Vi vu theo vũ khúc đậm tình quê hương.

Mẹ ơi vũ khúc dưới hoàng hôn có cánh cò quê hương vào ra vỗ nhịp. Chiều Gáo Giồng vọng tiếng kêu bìm bịp để điệp khúc tình quê thêm da diết chân…

VỌNG CỔ

1- …tình.
Hương tràm đưa thoang thoảng bên mình.
Bên này lúa ma trầm mình trong biển nước, bên kia lục bình nhuộm tím cả hoàng hôn.
Con trở về sau những năm tháng tha phương, nơi đất lạ xứ xa thèm nghe vạc kêu chiều.
Thèm nồi kho quẹt cay nồng bên chái bếp liêu xiêu, thèm tô canh riêu cua đồng mẹ nấu.

2. Cò con xoải cánh bay, bay về đâu cò hỡi – mà cánh trắng chao nghiêng chấp chới giữa lưng chừng.
Non nớt giữa không trung vất vả chưa từng.
Ngày đôi cánh non chạm tầng lốc gió, mưa dập bão vùi cánh mỏng tả tơi.
Vẫn miệt mài học hỏi chẳng nghỉ ngơi, mong ngày trở về xây bao khát vọng.
Trên xứ sở của sen hồng với niềm tin cháy bỏng, đưa quê mình vươn tới những tầm cao.

LÝ CON SÁO

Quê trong con
Là những nụ cười vang sông
Là đầm sen rộng mênh mông
Là chung thủy một câu hò
Là da diết những cánh cò
Là Gáo Giồng tràm xanh ngát xanh
Vũ khúc thu bao cánh chim lượn quanh
Là sức người chung tay xây đắp nên
Dù đi đâu lòng vẫn không hề quên.

Đồng Tháp hôm nay đứng dậy vươn vai giữa ngàn mây xanh biếc. Hương lúa hương sen hương đất trời da diết, khát vọng bay cao tỏa sáng chốn thanh…

VỌNG CỔ

5- …bình.
Đêm nằm nghe gió hát khúc tâm tình.
Xưa có cánh cò gầy trầm mình trong biển nước, vớt từng hạt lúa trời nuôi lớn đàn con.
Mò từng con tép con tôm
Nuôi đàn con dại lớn khôn nên người
Dang lưng cõng cả bầu trời
Vẫn ru ngọt khúc à ơi chung tình.

6- (LÝ NĂM CĂN)
Về nghe đất thở mà thương
Về nghe hương quýt Lai Vung
Xẻo quýt bao năm kiên trung
Niềm tin trong khúc ca dao mẹ
Bàn tay chung sức cần lao
Miền quê vươn tới tầm cao
Phố xá đẹp sao
Biết mấy tự hào

(Trở về vọng cổ)
Mai đón bình minh nụ cười long lanh mắt
Phố thị xênh xang nhộn nhịp bước chân về.

Đồng tháp quê mình thuần khiết như hồn sen
Từ miền đất chết ngoi lên vươn mình khởi sắc
Hương lúa hương sen hương thủy chung dào dạt
Quyện hương đất tình người để ngào ngạt hương quê.

VŨ KHÚC DƯỚI HOÀNG HÔN
Tác giả Trần Ngọc Hoà