NÓI LỐI

Thuở vận nước còn treo trên đầu sóng
Dân sống đời nô lệ lầm than
Người sống thiếu quê khổ cứ chảy tràn
Bát canh sóng chồm, hạt cơm nhuốm máu.

Một ngày chim chẳng hót trên bụi tre gai ông mặt trời mệt nhoài không buông nắng. Chàng trai trẻ rời xứ Mỹ Hoà Hưng với nỗi lòng trĩu nặng nuôi ý chí quyết tâm phá xiềng xích gông…

VỌNG CỔ

1- …cùm.
Truyền thống quê hương bất khuất quật cường
Đã hun đúc tinh thần yêu nước của chàng trai Tôn Đức Thắng, giai cấp công nhân là bước mở đầu mạnh mẽ để xông pha.
Hạt giống cách mạng được nảy mầm giữa lòng đô thị xa hoa, cùng với công nhân trên dưới một lòng.
Tất cả cùng đồng loạt bãi công, lửa Ba Son người khêu rực sáng.

2- Chiến hạm năm nào tung bay cờ Bắc Hải, anh thợ máy Việt nam đã góp công cho cuộc cách mạng tháng mười.
Người con xứ cù lao khí phách tuyệt vời.
Mười lăm năm với cực hình đòn roi nơi côn đảo, cái địa ngục của địa ngục trần gian.
Với tinh thần bất khuất hiên ngang, anh Hai Thắng đã biến nhà tù thành trường học cách mạng
Hầm xay – lúa cặp rằn và cái chết, đâu có nghĩa lý gì với người vì nước vì dân.

LÝ TRĂNG SOI

Thu vàng rơi óng ánh trên dòng
Toàn dân khắc ghi trong lòng
Người gần ta như lúa xanh trên đồng
Người như vầng dương toả sáng non nước Việt Nam
Ngời trong sắc áo vinh quang
Để muôn đời dân tộc thoát lầm than.

Bác ơi con đứng lặng trước bức tranh người tù số 5289. Xiềng xích cùm gông nhuộm máu bầm thâm tím con nghe đau, đau lắm ở tim..

VỌNG CỔ

5- …mình.
Con là đứa trẻ được sinh ra trong nắng ấm thanh bình.
Về xứ cù lao thắp nén nhang trầm tưởng niệm, con có khóc đâu mà sao mắt lệ cứ đầy vơi.
Trường con học được vinh dự mang tên Người, Tôn Đức Thắng tên người con của Mỹ Hoà Hưng mộc mạc
Tên người con ưu tú của Tổ quốc, tên của người con vì dân tộc quên mình.

6. Một chiến sĩ cách mạng của giai cấp công nhân, người đại biểu Quốc hội của thành đồng Tổ Quốc.
Một cây đại thụ trong rừng cây đại đoàn kết, một nhà cách mạng chính khách của Việt Nam.
Người chủ tịch nước với chiếc áo nối thân, bảy mươi năm xa quê chảy tràn nỗi nhớ
Bến đò Ô Môi căn nhà sàn con rạch Rít, đã in sâu trong tâm thức của Người.

Muôn đời tôn kính Bác ơi!
Cù lao một dải đắp bồi yêu thương
Bác là sao sáng là vầng dương
Soi cho dân tộc rạng đường tương lai.

THĂM MỸ HOÀ HƯNG QUÊ BÁC
Tác giả Trần Ngọc Hoà