NGÂM THƠ

Hoàng hôn rải tím trên đồng
Thoảng nghe hương rạ chạnh lòng nhớ xưa
Nhớ người sao tả cho vừa
Giọt thương đọng lại làm mưa trong lòng.

LÝ TRĂNG SOI

Ơi mùi quê, da diết trong lòng
Mùi hương lúa thoảng thơm trên đồng
Mùi ớt xanh gió đưa cay nồng
Thương là thương, mùi quai nón má dang nắng đồng trưa
Mùi cây me đất chua chua
Luôn cái mùi ơ kho quẹt gió chiều đưa

Mình ơi! Cứ mỗi lần nhắc tới mùi quê là nhớ lại kéo về trong lòng tui lủ khủ. Dù có đi xa chỉ một mùi rạ rơm thôi cũng đủ, đủ nhớ đủ thương đủ da diết níu ta…

VỌNG CỔ

1- …về.
Chỉ một mùi thôi mà thương nhớ bộn bề.
Tui đã ghiền rồi cái mùi quê chân chất, nhất là mùi ngai ngái của rạ rơm.
Nhớ có lần năn nỉ trần ai bởi một nụ hôn, mình hỏi “có thơm hông?” trong tiếng thở dồn.
Tui trả lời “ngai ngái mùi rạ rơm” mình quay lưng dỗi hờn không lên tiếng.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Nè mình à mình ơi!
Em dỗi chi đau lưng trần anh nắng phơi
Mình ơi ngó qua coi nè
Đôi tắc kè chém vè khe đá
Kìa nó vừa hôn nhau
Thân lắc lư theo hương đồng xôn xao.

2- Giỡn với mình thôi chứ tắc kè đâu mà chém vè trưa hè vậy, còn anh nói lưng đau để dụ khị cho mình nhìn.
Mình biết tính tui khôi hài lại thiệt tình.
Trai nhà quê có sao nói vậy, bữa đi cắt rạ về ủ bón cho cây.
Gò Quao con nắng gắt gay
Mệt nhoài hai đứa lăn quay ra đồng
Úp mặt mà hít cho thoả lòng
Nghe hương rạ toả thơm nồng mùi quê.

PHI VÂN ĐIỆP KHÚC (đoạn cuối)

Chiến – chiến tranh lan tràn
Bom cày đạn xới, đứa ra sa trường
Tay cầm súng, gop công giết thù
Đứa hậu phương, trưa đồng nắng phơi
Lúa gạo nuôi, quân mình khắp nơi.

Giữa rừng đêm hương tràm toả ngọt mềm mà anh lại nghe thèm cái mùi rơm rạ. Thèm một ngụm nước mưa hứng nhà tranh mái lá, thèm một nụ hôn trên má vợ buổi dang…

VỌNG CỔ

5- …đồng.
Ngày quê hương đạn xối bom gầm.
Anh sa trường hay tin vào một sáng, hậu phương mình bom xối xả còn đâu.
Thân người cùng với thân trâu
Thịt da ngào dưới đồng sâu xác vùi
Mưa thưa rớt giọt ngậm ngùi
Rạ rơm trốc gốc tả tơi lòng đồng.

6- Đêm ngồi nhớ mùi rơm rạ quê hương, nghe ngọn gió hậu phương thổi vào lòng da diết
Từng vắt cơm trong rừng trưa mỏi mệt, nghe ngọt ngào vị trung hậu đảm đang.
Hò ơ…Con gái miền tây dáng gầy mỏng mảnh
Nói về ra trận quánh chẳng thua ai
Hậu phương sản xuất hăng say
Việc nhà việc nước hai vai nặng oằn.

Tóc tui giờ màu bông mía bông tranh
Nhớ ký ức ngày xanh mùi rạ rơm thương quá
Phía hừng đông mình về hồng đôi má
Tui nhắm mắt thả hồn nghe hương rạ len vào tim.

HƯƠNG RẠ
Tác giả Trần Ngọc Hoà