(Lối vào Phụng hoàng)

Mẹ gửi nỗi niềm trong mênh mông
Để ngọn nhớ cứ xanh xao trổ dài trên hàng cau trước ngõ
Con cò trắng cõng nắng Châu Hòa bay về tổ
Mớm hương dừa, hương đồng nội cho…

PHỤNG HOÀNG (8 câu)

…con.
Chiều bên kinh Giải Phóng
Có người mẹ nhớ chồng nhớ con lóng ngóng
Thả xuống bên dòng chùm hoa của quê hương
Chùm bông dừa thân thương
Năm tháng chiến tranh đạn xới bom cày
Thân chi chít vết thương vẫn vươn mình ra nở
Như những con người kiên cường đồng khởi bến tre
Mẹ gửi dòng kinh quê
Điệu lý ba tri mòi mặn theo mùa
Tình phương nam trong bổi hổi hương dừa
Nhờ dòng chảy yêu thương, đưa quê hương vào cho đồng đội
Cho con cho chồng nơi ấy xa xôi
Dòng dọc nhớ ai ngó chiều rơi kêu đứt ruột
Bần cũng bâng khuâng xao xác ngóng tin người
Miền hoài niệm lung linh – mẹ ngỡ vẹn nguyên một tổ ấm bên đời.

HÒ NAM BỘ (vào vọng cổ)

Hò ơ…
Nắng Châu Hòa đang thả…thả giọt vàng xuân
Trên cành bồ quân bầy sẻ cao giọng hót
Mùa dang tay mùa quằng hương trái ngọt
Nhớ cũng về đây tấu điệp khúc miên…

VỌNG CỔ

1- …trường.
Bước tiền nhân còn in dấu những con đường.
Mắt mẹ vắt trên những ngọn dừa cao vút, chạm vào đâu sao cũng thấy bom rung (-) Các con của mẹ đang về đứa hóa thân trong nắng gió đồng bưng, đứa là trăng đứa là sao đứa là vầng mây trắng.
Đứa mặn mà trong lá cỏ sắc hoa, đứa nồng nàn trong phù sa châu thổ.

LÝ CÁI MƠN

Về về đây mà nghe quê thở
Gió hát bên hoa
Lúa vàng trĩu bông đồng cha
Quýt buông hương mùa no múi bưởi đeo quằng cành.
Mùa hương cam hương dừa hương chanh
Đất thơm hương hùng anh
Để Châu Hòa hôm nay thắm một màu xanh.

2. Âm khúc miền xưa dặt dìu rưng mắt lá, ngửa mặt cùng sông đất hoài niệm khúc ru tình.
Mẹ dõi hướng trời xa gọi tiếng ơi mình.
Bông bằng lăng phía hoàng hôn chưa kịp tím, tin đưa về ba sắp nhỏ đã hy sinh.
Bụi ô rô cũng nức nở vặn mình, dừa rũ lá cúi đầu mặc niệm.
Con cá trèn bầu bơi vào câu hò ngất lịm, lời ru buồn tím rịm cả bờ quê.

NÓI LỐI

Dòng dọc bên kia bờ rộc lòng ngóng nắng đoàn viên
Ngày hòa bình phượng xòe cánh phơi tim rực đỏ
Con của mẹ lại không về, ve cong mình khóc gào khản cổ
Nước mắt chảy đứng chảy ngồi thắt ruột mẹ ơi.

Cầu giải phóng chiều nay có chiếc gậy run run dìu người mẹ tóc bông lau sang bờ bên ấy. Mẹ thỏa lòng nghe đâu đây trỗi dậy câu vọng cổ đồng quê pha ráng đỏ sắc bưng…

VỌNG CỔ

5-…biền.
Mẹ như bông súng bông sen trên đồng nước chua phèn.
Dừa níu gió rì rào kể chuyện, con kinh ngày nào được đào trong pháo nã đạn bay.
Mẹ ru con câu nhân nghĩa dạn dày, ngâm cho chồng nghe bài thơ non nước.
Rằng trái tim mình đã dâng cho Tổ quốc, thì còn đập hay ngưng cũng không phải chỉ cho mình.

LÝ BA TRI

Thương lắm dáng đứng quê hương
Thương dáng mẹ gầy tuổi trời nghiêng xế
Bườn lưng mặt úp đất say
Cõng tháng năm dài dâu bể bể dâu
Bưng bát cơm vung đầy nhớ thân cò dãi dầu vì con.

6- Châu Hòa hôm nay nhịp bước đi lên, những chiếc cầu xinh nối đôi bờ thương nhớ. Chân sáo đến trường nụ môi cười hớn hở, hoa công trình nở rộ khắp quê hương.
Bình minh rải ấm áp xuống mặt đường, hôn lên dấu chân chim hôn lên vết đồi mồi trên da mẹ.
Áp tai nghe dòng trung hậu chảy trào mạnh mẽ, trong trái tim người mẹ Châu Hòa.

Chậm chùi vạt áo nâu sờn
Nhớ con rát ruột tiếng đờn chao dao
Chỉ hàng dừa với bờ ao
Quê hương cũng đã dạt dào trong tim.

NGƯỜI MẸ CHÂU HOÀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà