NHẠC

Nam: Lời ru buồn nghe mênh mang mênh mang
Sau luỹ tre làng, khiến lòng tôi xốn xang

Nữ: Ngày lấy chồng em đi qua con đê
Con đê mòn lối cỏ về
Có chú bướm vàng bay theo em.

Nam: Bướm vàng đã đậu trái mù u rồi
Lấy chồng sớm làm gì
Để lời ru thêm buồn.

Nữ: Ru em thời thiếu nữ xa rồi
Còn đâu bao đêm trăng thanh
Tát gàu sòng vui bên anh.

Nam: Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy…làm chồng.

Nữ:
Ru em thời thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy…làm…chồng.

Nam: Lời…ru cứ mênh mang sau luỹ tre làng để dạ xốn xang lòng buồn man mác, một chiếc lá rơi mà ngỡ cả rừng thu xào xạc nhắc kỷ niệm xưa tình lỡ mối duyên…

VỌNG CỔ

1-…đầu.

Nữ: Lối mòn xưa lưng đê cõng nặng sầu.

Nam: Em bước theo chồng bên hồng hồng xác pháo
Bỏ lại bên đường một đôi mắt buồn vương (-).

Nữ: Thời con gái kiêu sa một sáng mờ sương
Em thả vui câu đố ven đường

Nam: Để anh lần theo lối ấy tìm thương
Ngày gặp lá diêu bông em theo chồng sang xứ khác.

PHI VÂN ĐIỆP KHÚC (đoạn đầu)

Nữ: Tiếng thu giữa chiều buồn rơi – nghe đầy vơi
Nhắc chi kỷ niệm – cho lòng – luyến thương người ơi!

Nam: Ta – mơ tình trăm năm
Bước chân âm thầm
Đi tìm diêu bông
Ngỡ ai – ngỡ ai đợi trông

Nữ: Nhưng người chờ mong mãi mong
Người ra đi – mãi tăm biệt tăm

Nam: Chân trần lang thang khắp nơi
Tìm mãi thôi – diêu bông cho người
Chỉ mong rằng – môi ai cười tươi
Để đôi ta – duyên trăm năm không lìa xa.

2-
Nữ: Đừng nhắc người ơi xin người đừng nhắc nữa
Chỉ thêm đau thêm khổ thêm sầu
Bởi không duyên nên lỡ mối tình đầu.

Nam:
Bóng trăng quê hôm nào em múc
Bằng chiếc gầu sòng rồi bảo yêu quá trăng giêng (-)
Em chắp tay nguyện cầu mong được tròn duyên
Trăng của ngày thơ nên tình ta như thơ nhạc.

Nữ: Đừng nhắc nữa người ơi xin đừng nhắc
Bài thơ lỗi vần rồi, còn khúc nhạc kết biệt ly.

NHẠC

Nam: Ru em thời thiếu nữ xa xôi
Còn đâu bao đêm trăng thanh
Tát gầu sòng vui bên anh.

Nữ: Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy …làm chồng.

Nam: Ru em thời thiếu nữ xa rồi
Mình tôi lang thang muôn nơi
Ði tìm lá cho em tôi

Nữ: Ru em thời con gái hay quên

Nam: Thương em tôi tìm được lá diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng?
Diêu bông hỡi diêu bông
Sao em nỡ vội . . . lấy . . . chồng?.

5-
Nữ: Tình đã lỡ ai ơi! nhắc lại chỉ buồn thôi, em đã theo người về nơi xa lắc. Chỉ còn lại lời ru buồn giữa trưa trời võng mắc, lấy chồng sớm làm chi để quay quắt khúc ru . . .

VỌNG CỔ

…hời.

Nam: Câu đố năm xưa người đã quên rồi.
Lá diêu bông thương em tôi tìm được
Sao nỡ vội lấy chồng để héo rũ cả rừng thu.

Nữ: Con bướm vàng đã thôi đậu trái mù u
Sao cứ trách hoài diêu bông hời diêu bông hỡi
Người đi chẳng hẹn về, ai biết đâu mà đợi
Ý mẹ cha em dám cãi đâu nào.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Nam: Ta tìm về chân đê
Men dấu xưa cỏ mòn theo lối quê
Còn đây dáng ai bên chiều
Nghe thương nhiều một thời xa ấy.

Nữ: Ngày mỗi ngày đan tay
Tóc gió bay cho lòng ai say.

Nam: Cánh cò chở thương về đây
Nghe nhớ nhung dâng đầy
Xa rồi mắt rưng lệ cay.

Nữ: Người bỏ sầu cho ai
Cũng đắng – đắng cay cay
Xa xót – giấu sau mi dày
Mà nào ai hay.

Nam: Đêm mỗi ta say
Người đố rồi đi
Tôi đứng lặng nhìn xác pháo hồng.

Nữ: Em lấy chồng mà tan nát lòng

Nam:
Chiếc lá diêu bông – héo sầu rồi
Từ nay đôi lứa đôi đường
Mỗi người mỗi ngã.

Nữ: Khúc ru sũng buồn
Rót vao lặng thinh
Chẳng duyên thôi đành
Phân kì từ ly
Đành thôi tiễn em đi.

(Về vọng cổ câu 6)

Nam: Diêu bông hỡi diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng.

Nữ: Ru thời con gái hay quên

Nam: Em đi để lại mình ên tôi sầu.

Nữ: Em sầu ai biết em sầu

Nam: Diêu bông tìm được mà tình đâu ơi tình.

SAO EM NỠ VỘI LẤY CHỒNG
Thơ: Hoàng Cầm
Nhạc: Trần Tiến
Vọng cổ: Trần Ngọc Hoà