LỐI VÀO PHỤNG HOÀNG (từ câu 1-4)
Ngoại kể nơi này xưa thưa thớt vài chục nóc gia
Ngày làm bạn với trùng khơi nắng gió
Đêm bên ngọn đèn dầu khi lu khi tỏ
Bệnh tật phó thác cho trời…
1- …cơm áo nhờ sản vật của biển…xanh.
Lời ru nghe nhấp nhổm
2- Rồi nỗi niềm cứ quắt quay lọt thỏm
Trong tiếng biển rì rầm – vỗ vào ghềnh đá giữa đêm
3- Nỗi lo cứ dày thêm
Thèm tiếng ê a của lũ trẻ đọc bài
4- Những ngôi trường khang trang ngói đỏ
Cứ hiện về trong giấc ngủ em thơ.
Vậy đó mà những con người nơi đây vẫn bám đảo bám quê với lời thề son sắt. Vượt ba đào gió giông bão táp, quân dân cùng hoà chung khúc nhạc xây…
VỌNG CỔ
1- …đời. Sóng vỗ nhịp niềm tin, gió hát, trăng ngời.
Ai đã đan tình quê vào tấm lưới, cho khoang nặng cá đầy tàu về bến bờ vui.
Ai đã gieo cần lao vào lưng chừng núi quê ơi? chăm cách chi mà tiêu xanh tốt níu mây trời?.
Bón bằng gì mà trái xứ hòn cứ ngọt lịm môi, có phải giọt mồ hôi thấm vào từng kẽ đá.
PHỤNG HOÀNG (câu 5-8)
5- Ánh mắt xa đưa
Ngoại kể tích xưa xứ đảo quê Hòn
6- Kể về những cái tên đặt từ hình dáng tích tuồng
Hòn Mấu, Hòn Tre, Hòn Sơn, Củ Tron đều đẹp
7- Ơi những tên hòn tên bãi nghe thương
Bãi Xếp, Bãi Nam, Bãi Bàng Bãi Chệt
8- Bãi Ngự trữ tích xưa, Bãi Mến quến tình đầy
Tất cả làm nên một Kiên Hải dạn dày.
2- Rồi ngoại chỉ tay về phía cây dừa lão, thân ngả nằm trên đá mà ngọn vẫn hướng trời.
Vẫn vươn xanh làm đẹp cho đời.
Như thông điệp gửi cho con cho cháu, dù ba đào bão táp vẫn vươn.
Vẫn sinh cho đời quả ngọt quê hương, ngụm mát ngọt giữa bao la biển mặn
Cảnh sắc của mẹ thiên nhiên ban tặng, con cháu giữ gìn tổ điểm cho đẹp thêm.
LÝ TRĂNG SOI
Ngoại cười tươi, thưa với quê rằng
Cần cù bao năm gắng công bao ngày
Chung lòng dựng xây đắp nên quê này
Lòng quê bình yên no ấm dáng vóc đẹp xinh
Bàn tay, khối óc, niềm tin
Kiên Hải quê mình gương nay mặt phồn vinh.
Con đã nghe tiếng róc rách của suối khe bên tiếng biển vỗ về vuốt ve bờ cát mịn. Có hùng vĩ có mênh mông có dấu lưu kì tích, hồ trên núi giữa trùng khơi đang rót ngọt cho…
VỌNG CỔ
1- …đời. Dốc lầu chuông tiếng đá vọng lời.
Lời của người xưa đi mở cõi, lời của cha ông xưa bám đảo giữ quê.
Lời của biển đảo núi rừng của róc rách suối khe, dáng đứng dạn dày gương mặt đầy khởi sắc.
Dáng đảo của lão nghệ nhân thiên nhiên nắn tặng, gương mặt nhờ quân dân chung sức mà thành.
DẶM
Biển ru gió hát trăng ngời
Con dường như thấy nụ cười của quê.
6/- Điệu lý kéo chài chung sức của ngư dân, câu hò thẻ mực nghe sao mộc mạc.
Về ngắm bức tranh mang hồn quê nét Việt, ngắm hai mươi ba viên ngọc nổi biếc xanh.
Ngắm cụ Rùa cõng quê hương trên lưng, bơi giữa trùng khơi thi xanh cùng trời biển.
Cảnh sắc tình người làm lòng ta lưu luyến, chỉ quần đảo Nam Du đủ xao xuyến tim này.
Ngoại cười mà mắt lại cay cay, trong đôi mắt là cả bầu trời hạnh phúc.
Bốn mươi năm những tự hào, Kiên Hải quê đảo đã đi vào thơ ca.
NỤ CƯỜI QUÊ ĐẢO
Tác giả Trần Ngọc Hoà