HÒ NAM BỘ

NAM: Hò ơ…
Nghe nói con gái Hòa Điền đảm đang trung hậu
Ca vọng cổ vừa ngọt lại vừa bùi
Sáu câu da diết mặn mòi
Anh gom chân chất
Hò ơ…
Anh gom chân chất tỏ tình thiệt mùi với em.

Câu 1.

Nữ: Anh Hai ơi! anh ở nơi đâu mà vừa mới khúc dạo đầu đã tỏ tình mùi quá xá. Câu hò giữa đồng trưa ngọt ngào đến lạ để cô gái nhà nông thấy vương vấn ở trong…

VỌNG CỔ

1- …lòng. Anh là con trai thành thị hay miệt đồng?.

Nam: Nơi anh ở có hoàng hôn màu cánh kiến, có bình minh trồi lên rũ nước ngắm quê hương (-).
Anh muốn được làm quen với cô gái má hường, người con gái Kiên Lương dịu dàng chân chất.
Nói thiệt nghe, tim cứ rộn tưng khi em xuống cái hò, còn cái lưỡi thập thò đòi nói lời yêu tha thiết.

LÝ BÔNG DỪA

Nữ: Ráng chiều rọi sắc hoa thêm hồng
Miền quê bát ngát mênh mông cánh cò nghiêng chao

Nam: Hoà trong hương lúa thơm ngạt ngào
Anh nghe dạt dào, khúc tình đôi mình xuyến xao

Nữ: Chừng như gió cũng nôn nao

Nam: Chừng như rung động trước sắc màu chân quê

Câu 2.

Nữ: Mèn ơi! mới gặp nhau mà anh Hai tấn công ráo riết, bộ không sợ em đây chạy mất biệt sao chèn.
Anh Hai ơi! con gái nhà nông đôi gót đóng phèn.
Nên mùi đồng cũng len trong câu vọng cổ, mùi phù sa châu thổ len trong từng điệu lý quê hương (-)

Nam: Nói thật ra anh là con trai xứ Hòn cũng là người con của của Kiên Lương.
Lính đảo Thổ Chu xa nhà nay về phép.
Nên mùi nắng gió trùng dương mặn mòi trong từng câu hát, mùi hương biển len vào câu hò mộc mạc đó em ơi.

NGŨ ĐIỂM BÀI TẠ

Nữ: Cái anh này thiệt đáng giận ghê
Tưởng dân vườn tược ôi quê quá chừng
Trai xứ hòn mà hò miệt đồng bưng
Chân quê mộc mạc để xôn xao cõi lòng

Nam: Giận làm đôi má thêm hồng
Để lòng anh thấy thương thêm
Thôi vuốt giận mai đây anh sẽ đền

Nữ: Em muốn hoàng hôn màu cánh kiến
Anh liệu có hái được không?
Hoàng hôn Hòn, hoàng hôn xứ Kiên Lương
Cho thêm lãng mạn là em đây chịu liền

CÂU 5.

Nam: Em ơi! thiệt ra cái lãng mạn của quê mình là cơn gió ngọt lành là cánh đồng lúa xanh đang mởn thì con gái. Là câu hò thả trên sông là khúc dân ca êm ái là áo bà ba mềm mại bên…

VỌNG CỔ

…đời. Là câu vọng cổ quê hương ngọt lịm gọi mời.

Nam: Là nắng biển mặn mòi hong lưng trần anh ngư phủ, xuồng ghe dập dìu tôm cá đầy khoang (-).

Nữ: Là nụ cười cô công nhân nhà máy xi măng, là tô canh rau tập tàng trưa hè mẹ nấu.

Nam: Là lưng áo cha khẳm mồ hôi bên bờ giậu, là sợi khói thơm bưng bên chái bếp quê chiều.

NGÂM DẶM

Nữ: Gặp nhau buổi lúa vàng đồng
Nụ cười lấm đất nhà nông ngày mùa

Nam: Tóc bay lả vạt nắng trưa
Eo cong má lúm cứ vừa vặn yêu.

CÂU 6.

Nữ: Gái nhà nông chân chất lắm anh Hai ơi, cái bụng thiệt thà y chang như câu vọng cổ. Em nghe đầu đây rì rào sóng vỗ, biển đang cùng thuyền thổ lộ lời yêu (-)

Nam: Anh nghe da diết trong chiều
Hương đồng nội với mỹ miều sắc thu
Tóc dài, nón lá, lời ru
Gió hôn cái lúm đồng xu mặn mòi.

Nữ: Tỏ tình ngọt quá anh ơi
Em nghe như cả bầu trời đang yêu.

Nam: Tại đôi môi ấy mọng nhiều
Nên anh muốn hoá ráng chiều hôn em.

HOÀNG HÔN MÀU CÁNH KIẾN
Tác giả Trần Ngọc Hoà