HÒ NAM BỘ
Hò ơ…
Sông Sài Gòn nước mãi còn ngọt mát
Thì Thủ Dầu Một, vẫn còn ngát hương quê
Lối xưa thổ mộ đi về
Khi đèn mù u thắp ơ hò…
Hò ơ…
Khi đèn mù u thắp, câu vè thành lời…ru.
Cái chợ Thủ bây giờ đâu còn những ngọn đèn mù u lập loè trong đêm tối. Mà ánh sáng của văn minh đã bừng trên khắp lối, chợ Thủ của hôm nay đã khoác lên chiếc áo mới tươi…
VỌNG CỔ
1- …màu.
Nhộn nhịp bước chân rộn rã những câu chào.
Thương cái chợ đêm vỉa hè mộc mạc – ưa lắm nết người chuộng quá nết quê (-)
Bao chịu khó chịu thương gửi hết trong câu vè, cái hũ cái ve cũng chứa tình người tình đất.
Kia bộ đồ chè đó cối đâm tiêu, cũng ít nhiều mang hồn xứ sở.
Ngâm dặm:
Lung linh nhà phố tầng cao
Kề bên cây trái cứ dào dạt xanh.
2- Em dạo phố cùng ta dáng mặn mà guốc mộc – áo bà ba lung linh đoá môi cười
Ta bỗng thấy một hồn quê dáng phố bên đời.
Rồi ngơ ngẩn trước Bình Dương đại lộ, ngơ ngẩn trước phố người xe cộ ngược xuôi.
Bên những khu công nghiệp sầm uất chọc trời, là những làng nghề mang hồn quê nét Việt.
Bên phố thị tầng cao là những cùng đường xanh mát, của cây trái hoa màu của dào dạt niềm tin.
LÝ TRĂNG SOI
Gió vừa mơn, mắt lá xanh rờn
Ta ngồi cùng em mé sông Sài Gòn
Trái kìa oằn cây chín thơm khu vườn
Nắng chiều buông, vừa hôn mái phố, da diết còn vương
Chịu ơn xây đắp quê hương
Ơn những người giữ nước ơi là thương.
Mái phố bên đây phía cạn ngày vừa chia tay nắng. Thì bên vườn ngoại khói cơm thơm cũng lượn trắng bếp quê . . .
VỌNG CỔ
5- . . . chiều.
Tuổi thơ thả ước mơ trên vi vút những cánh điều.
Em nói em sinh ra mùa hoa dầu vũ điệu, da tẩm lậm mùi nắng gió miền Đông.
Cái tên quê chưa đi học đã thuộc lòng, tiếng cưa đục mỗi ngày quen giấc ngủ
Nét chạm khắc của cha mang cả tình đất Thủ, thổi hồn miền Đông vào khúc gỗ quê này.
6- Ta về đây cùng em hát khúc chung xây, song ca bài vọng cổ có câu vè xứ Thủ.
Vì yêu quê, mẹ chuyển thành lời ru con ngủ, để truyền cái cần cù của xứ sở vào con.
À ơ…Chiều chiều mượn ngựa ông Đô
Mượn ba chú lính đưa cô tôi về. (xề câu 6)
À ơ…
Đưa về chợ Thủ bán hủ bán ve
Bán bộ đồ chè bán cối đâm tiêu.
Thủ Dầu Một, đến là yêu
Chưa xa nhớ đã dâng nhiều trong tim.
CÂU VÈ THÀNH LỜI RU
Tác giả Trần Ngọc Hoà