LỐI VÀO PHỤNG HOÀNG (4 câu)

Cha gửi lòng mình vào bài vọng cổ miền tây
Trong đó, có cánh cò gầy cùng biền lau đua trắng
Có cây lúa ngậm phèn dầm mặn

1- Và tình người tình đất phương…Nam.
Mộc mạc bao dung bên hương tràm thơm ngát
2- Có nụ cười miền tây chất phát
Có chim vịt kêu chiều, nhớ bạn ngóng triền sông
3- Có dòng Cửu Long
Sóng hát tình ca, phù sa bồi đắp ngọt ngào
4- Nhân nghĩa ngọt ngay trong câu hò sông nước
Có khúc phụng hoàng, nhớ chảy tràn trên những thang âm.

Bài vọng cổ của cha có dáng áo bà ba và vạt nắng đồng bằng vắt qua con sông tiền sông hậu. Có lời tỏ tình rất miền tây rằng Bậu ơi Qua thương Bậu, chịu thì gật phứt dùm nghen chứ đừng thinh lặng để Qua…

VỌNG CỔ

1- …chờ.
Rồi đám cưới rước dâu đi qua chiếc cầu dừa.
Nhà gái với nhà trai hai cái nóc gia gần xịt, nhắm chừng chừng cỡ mấy chục sải tay.
Thương nhau bởi câu hò nhân nghĩa ngọt ngay, ba bữa qua mượn trâu bốn bữa mượn cày.
Ruộng bển với bên này chỉ cách gốc chùm ngây, hò lại hò qua mà nên duyên tơ tóc.

ĐOẢN KHÚC LAM GIANG

Chiều một chiều miền tây
Ôm xiết nhau để rồi tay vẫy tay
Hẹn cau trổ hoa hai mùa
Ta sum vầy ngôi nhà hạnh phúc
Rồi lên tàu cha đi
Câu nước non sá gì sức trai
Nơi quê nhà, má con oằn vai
Thương quá thương bông bần, hết lòng nở hoa vì quê.
Vòm lục bình trôi xa
Tay má vẫy theo cha
Hai ngón – hai năm thôi mà – nào ngờ rằng xa
Xa lắc xa lơ- Hẹn thống nhất đoàn viên
Sông núi liền lạc yêu bãi bờ- Nam Bắc về rợp tươi phố cờ.

2- Có ngờ đâu hẹn hai năm đoàn tụ, mà gấp mười lần hai năm mới hội ngộ gia đình.
Đất nước chia đôi quặn thắt lòng mình.
Gánh lúa oằn vai cầu tre lắc lẻo, mắt trũng màu chiều thương nhớ đứa con xa.

LÝ SON SẮT

Quê chiến tranh điêu tàn
Nam Bắc chia đôi đàng
Người chiến trường xông pha
Người quê nhà bôn ba
Đêm lướt qua bót đồn
Ngày nuôi con lớn khôn nên người
Tình riêng những riêng tư đành
Gạt sang bên để lo tình chung
Mình ơi mấy mươi năm trời
Thèm nụ hôn nên sắc môi bợt môi.

HÒ NAM BỘ

Hò ơ…
Gió phương Nam ngọn dài ngọn vắn
Gió xứ Bắc ngọn cạn ngọn sâu
Cha đi tập kết đã lâu
Vẫn nhớ mùi phèn váng ơ hò…
Hò ơ…
Vẫn nhớ mùi phèn váng bám sâu trên da..

VỌNG CỔ

5- …người.
Úp mặt vào tay con, cha hít thoả cái mặn mòi.
Phải rồi! Mùi đồng bưng mùi rạ rơm ngai ngái, mùi mưa nắng trộn phèn đâu dễ phôi pha.
Con đã thấm rồi bài vọng cổ của cha, nhớ cứ đong đưa theo xự-xang-xê-cống.
Má sinh con trên xuồng giữa đồng bông súng, nên mùi quê tẩm lậm trong da rồi.

6- Con lớn lên bên câu hò cha mẹ đưa duyên, bên vạt nắng rụm giòn của đòng bằng Nam bộ
Bên bài vọng cổ ướp phù sa châu thổ, bên khí phách kiên cường của người mẹ miền Tây.
Lưng trâu cùng với lưng người
Tải lương tiếp đạn cời cời vượt lung
Tuyến đường lửa máu bom rung
Má nằm lại giữa đồng bưng quê nhà.

Hai cha con ngồi bên mộ má hát song ca
Bài vọng cổ bắt đầu bằng câu hò sông nước
Nhớ má quá, con xuống cái hò nghe rát ruột
Còn cha cứ sụt sùi để rớt nhịp song loan.

BÀI VỌNG CỔ CỦA CHA
Tác giả Trần Ngọc Hoà