LỐI VÀO NGỰA ÔM NAM
Ngọn gió chiều Củ Chi
Có hương trái hương hoa phả thơm tóc rối
Có sắc hồng tỉ muội
Hồng một khoảng trời, hà cớ gì không hồng nổi môi má muội tỷ…
NGỰA Ô NAM
…ơi!
Muội lại ngồi vá ký ức xa xôi.
Chiếc áo bà ba, cũ mèm bạc phếch tả tơi
Tay chẳng còn đủ đôi – vá mấy mươi năm mà sao vẫn vậy
Chỗ nguyên chỗ rách chỗ sờn – tay trái mất tay phải còn
Ngực trái tròn tròn, mấy lỗ bom bi – chỗ cướp tỷ của muội đi
Trước lúc xuôi tay tỷ ráng dặn dò – “Đường chiến đấu còn dài
Thân gái dặm trường giá lạnh – gai cào, đổi áo tỷ ngay”.
Đại bác xe tăng không sợ mà lại sợ cái gai sao? Tỷ này mắc cười ghê vậy đó. Muội cắn rướm máu môi còn đồng đội nghẹn ngào mắt đỏ, hổng dám hít sợ tỷ nghe mà lệ cứ tuôn . .
VỌNG CỔ
1- . . . trào.
Lá chết cây đau gió thét mưa gào.
Tỷ cứ nói muội da gì như bông bưởi, ngâm miết trong sình mà đẹp chẳng thua ai.
Lúc nào băng rừng tỷ cũng đi trước vẹt gai, tỷ nói da muội là da ngọc da ngà.
Lẽ phải là tiểu thơ đài các kiêu sa, ai có nhè đâu muội lại là du kích.
2/. Tại giống mẹ giống cha nên được làn da thiệt thích, chứ muội làm giao liên khi tuổi mới lên mười.
Muội nói thiệt chứ bộ chơi sao, mà tỷ lại cười.
Mỗi lần tỷ cười hàm răng đều như hạt bắp, muội phân bì tỷ đùa hay da trắng đổi hàm răng.
Tỷ nói da tỷ đen ngẳm đen ngăm, lỡ gai có cào thì thấy ít đau hơn da trắng.
Giờ tỷ bỏ đi còn ai đâu mà ngắm, để muội một mình khóc lặng giữa hoàng hôn.
LÝ SON SẮT
Trong nắng xuân thanh bình
Quê thắm tươi bao tình
Vùng đất thép Củ Chi
Trang sử nào còn ghi
Bom pháo đâu sá gì
Vì quê hương nữ nhi lên đường
Ôm súng ra sa trường
Cùng chung tay giữ yên làng quê
Cùng nuôi ước mơ một ngày
Cờ tung bay Bắc Nam đoàn viên.
Dưới nắng ấm Củ Chi muội thấy các tỷ về trong màu hoa tỷ muội. Tỷ màu cam tỷ màu hồng phấn, còn Tỷ Ngọc với Tỷ Nga trong rực rỡ sắc hoa…
VỌNG CỔ
5- . . . vàng.
Nụ cười rộ lên tươi thắm nồng nàn.
Ơi! Những bông hoa của vùng đất thép, bình dị mà kiên cường vươn nở trước bão giông.
Mỗi cô du kích tượng trưng cho một bông hồng, hồng tỷ muội rực rỡ vườn đất nước.
Tuổi tròn trăng chưa kịp trao lời hẹn ước, đã hiến tấm kiên trinh cho nước non nhà.
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG (đoạn đầu)
Muội giờ ngồi nơi đây
Trong sắc hoa muôn màu hương ngất ngây
Mà nghe nhớ thương vơi đầy
Nhớ đôi vai gầy đêm hầm lạnh giá
Kỷ niệm giờ còn đây
Chiếc áo xưa nay chỉ còn một tay.
(Trở về vọng cổ)
Chiều hoàng hôn nhuộm hồng sắc hoa tỷ muội
Phải tỷ về không mà hương toả ngạt ngào.
Giờ già rồi khóc mà có nước mắt đâu
Khô tự lúc nào không để ý
Chỉ biết rằng mỗi khi nhớ tỷ
Muội lại ngồi se chỉ luồn kim.
HOA TỶ MUỘI
Tác giả Trần Ngọc Hoà