Kìa mẹ gà góc vườn quê
Dồn thương lên cánh xoè che con mình
Gió thốc mưa ngập lình bình
Chân run cánh mỏi vẫn nghinh lên gồng.
Kìa mẹ cò giữa mênh mông
Cõng mùa nắng khét lội đồng lom khom
Ốc mò, tép bắt nuôi con
Lời ru ấm giữa rẻt mòn tháng ba.
Kìa mẹ biển, quá bao la
Vòng tay ôm trọn đảo xa đảo gần
Đêm ngày dào dạt ru ngân
Ba đào lòng vẫn rộng phần che con.
Kìa mẹ dừa lão cõi còm
Đạn găm máu tứa mưa bom tơi bời
Vẫn bám chặt đất chẳng rời
Vẫn sinh quả ngọt giữa trời mà vươn
Kìa mẹ mẹ Việt ơi thương!
Con mười một đứa kiên cường dâng quê
Một vai gánh Tổ quốc về
Vai còn lại, gánh ủ ê đời mình.
MẸ
Tác giả Trần Ngọc Hoà