NÓI LỐI
Thưa Bác!
Chúng con được sinh ra trên mảnh đất Phương Nam
Uống nước Cửu Long Giang, hít khí trời châu thổ
Tắm mưa nắng đồng bằng, ca bài ca vọng cổ
Ăn hạt gạo cần cù xứ nam bộ lớn lên.
Bác kính yêu ơi! Rừng Phương Nam có được xanh tươi đứng giữa trời mà khoe bát ngát. Biển Phương Nam được mênh mông hát khúc tình dào dạt núi được hiên ngang hùng vĩ đứng vươn . . .
VỌNG CỔ
1- …mình.
Nam Bắc liền lạc nhau hát khúc thanh bình.
Em thơ được đến trường tung tăng áo mới, cây lúa không còn bị bom xới đạn găm. Câu vọng cổ miền tây ai hát dưới đêm trăng, bên tinh khiết hồn sen bên vựa lúa đồng bằng.
Là nhờ ơn người đã hy sinh, hiến trọn đời mình cho dân cho nước.
LÝ CON SÁO
Bác…Bác ơi!
Chúng con mang tình phương Nam
Chút hương đồng mênh mang
Thêm bổi hổi hương tràm
Hương châu thổ nồng nàn
Gửi về người chúng con luôn kính yêu
Vị cha chung của dân tộc Việt Nam
Gió mang dùm làn hương đi gió ơi!
Ướp dấu chân người hy sinh vì dân.
2- Dấu chân của người ra đi tìm đường cứu nước, cả dân tộc Việt Nam ghi khắc tự hào.
Bác gọi thân thương hai tiếng “Đồng Bào”.
Miền Nam tự hào luôn trong tim Bác, nguyện theo dấu chân người vì nước vì dân.
Người như lúa trổ bông vàng
Vỏ thô khi tách lại toàn ngọc châu
Bình dân áo vải dép râu
Mà lung linh một sắc màu vĩ nhân.
LÝ SON SẮT
Nay Bác đi xa rồi
Nhưng dấu chân của Người
Còn rạng ngời sử sanh
Còn trong lòng toàn dân
Môi Bác như đang cười
Miền Nam luôn trong trái tim người
Ánh mắt đang hướng về
Về phương Nam với bao niềm tin
Về nơi ngát hương bông tràm
Vòng tay như muốn ôm cả trời Nam.
Dấu chân của người yêu nước thương dân đậm muôn phần gian khổ. Những ngón bấm sâu của người da vàng máu đỏ in trên đất rồng tiên cho trang sử đẹp muôn . . .
VỌNG CỔ
5/- ….đời.
Miền Nam nguyện theo dấu chân người.
Nhịp đập trái tim hoà chung cả nước, gian khổ chẳng nề vì Tổ quốc chẳng từ nan.
Chỉ một dấu chân thôi mà thổn thức cả trời Nam, chỉ một dấu chân thôi mà bồi hồi tim cả nước.
Người phương Nam học Bác từ điều nhỏ nhất giản dị bao dung mộc mạc mà can trường.
6/- Như lu nước mưa ai đó đặt ven đường, chiếc gáo dừa gác ngang ai khát dừng lại uống.
Như bao gạo nghĩa tình của người dân miệt ruộng, gửi miền Trung khi bão lũ tai ương.
Người chiến sĩ chắc tay súng giữ biên cương, cán cán bộ đi đầu về thanh liêm cần kiệm.
Như cụ già bơi xuồng vớt rác, cứu con sông mang dòng nước mát cho bao người.
Bác Hồ! vị cha chung của dân tộc Việt Nam
Giản dị mà vĩ nhân – bình dân mà lãnh tụ
Tư tưởng đạo đức như vì tinh tú
Toả sáng cho muôn người học tập và làm theo.
MIỀN NAM THEO DẤU CHÂN NGƯỜI
Tác giả Trần Ngọc Hoà