Trời Ranh Hạt còn mưa thì nỗi nhớ vẫn còn
Những xanh xưa ùa về trên lá cỏ
Dấu tiền nhân còn in đâu đó
Ta tìm về địa chỉ đỏ còn đây.
Không có lòng dân sao trụ nổi căn cứ nơi này
Không có lòng dân không có ngày thống nhất
Đâu có những vắt cơm, những căn hầm bí mật
Giữa một bầy ác quỷ khát chiến tranh.
Đò sông Trẹm còn chờ, nước Chắc Băng còn trong
Ta nhìn nhau tóc đều màu bông mía
Bà má nuôi quân, gậy dìu đi nhưng nụ cười vẫn thế
Vẫn kiêu hãnh Việt Nam, vẫn bất khuất kiên cường.
Ban biện Phú giờ tràm ngút ngàn thương
Hoa công ơn bung từng chùm trắng muốt
Ngắm đê bao nước tưới xanh đồng ruộng
Ngắm nông thôn nhà mới tầng cao.
Ký ức ùa về khắc khoải chao dao
Vĩnh thuận còn trăng thì vẫn còn nỗi nhớ
Chắc Băng còn nước thì lòng dân còn mở
Rộng vòng tay tha thiết đón ta về.
TÌM VỀ
Tác giả Trần Ngọc Hoà