Vì thương lục bát quê dừa
Ta tìm đến một ngày trưa trợt rồi
Cù lao xanh đọ thảm trời
Chỉ hàng dừa với em thôi đã tình
Dịu dàng gương mặt quê xinh
Chạm nhau một ánh mắt tình quê ơi
Yêu trang sử ấy rạng ngời
Yêu dừa, yêu đất, yêu người Bến Tre
Yêu từ cái rất quê quê
Bờ ao dừa xoã tóc thề khoe duyên
Yêu qua phố thị lên đèn
Tầng cao mút mắt phố chen chúc người
Ngó lên dừa nặng nước rồi
Ngó xuống tôm cá vẫy đuôi bơi đùa
Đồng vàng lúa trĩu hương đưa
Thuyền về khoang nặng gió lùa trùng khơi
Tóc dài nón lá dừa ơi!
Làm nên đồng khởi một thời xanh xưa
Vì yêu lục bát quê dừa
Ta về bám rễ dạ thưa thiệt thà
Lạ kỳ! chưa chạm môi mà
Hương dừa đã quyện vào da thịt rồi
Nhẹ nào em! Bước nhẹ thôi
Nghe dừa cùng gió hát lời nước non.
NGHE DỪA CÙNG GIÓ HÁT LỜI NƯỚC NON
Tác giả Trần Ngọc Hoà