Nhớ đã chín rồi em!
góc quê khói đốt đồng màu tro xám
cá ai kho gió thơm chiều chạng vạng
nhà hàng xóm
có đôi.
Nhớ đã chín rồi!
nhành thủy chung bên hè e ấp nở
gió nói gì mà lũy tre cong mình hớn hở
để rớt một lá tình trên lưng chị Vàng Anh.
Nắng miền tây vàng chanh
sao em không về để nhành anh trĩu nhớ
hoa yêu vật lòng ra nở
rộ cả vườn chiều.
Điệu lý qua cầu nghe đến mà yêu
xuôi kinh rạch thả xuồng nằm ca vọng cổ
bụi ô rô vặn mình dưới dòng nước lỡ
nghe cá rô đồng quẫy khúc nhớ nhau.
Về mà xem hoa cau
dịu dàng khoe mùa no trái
trầu bén hương nồng cay mềm mại
lá xòe non xanh.
Về với anh
trong nhau nghe hương đồng thơm thả
nắng mơn hồng đôi má
ngọn môi mềm lướt ướt sông quê.
Nhớ đã chín rồi sao em vẫn chưa về?
coi nè ! hoa khế cũng tím lòng đòi nở
trên đê mấy nhành hoa mắc cỡ
cũng lênh đênh cùng nước nổi loang đồng .
Nhớ đã muồi rồi em có biết hay không?
về nghen em
về mà xem
Miền tây tương tư trổ vàng bông điên điển.
NHỚ ĐÃ CHÍN MUỒI RỒI
Tác giả Trần Ngọc Hoà