Ngày Sài Gòn mới thay tên
Dáng ta dáng phố vươn lên hướng trời
Bốn mươi bảy năm xây đời
Phố ngày càng trẻ, cong cời dáng ta.

Về cùng thành phố thăng hoa
Chùm niềm tin cứ bung ra thơm lừng
Hoa kiến thức rộ vô chừng
Hoa tương lai nở theo từng bước đi.

Thành phố chả kén chọn gì
Không kì thị, chẳng so bì thấp cao
Cứ ký nhận, cứ nạp vào
Tôi rèn, uốn nắn, anh hào đông lên.

Thành phố xa nhớ ở ghiền
Cho ta thường trú trong miền bao dung
Cho lớn dậy, cho vươn cùng
Dạy ta cách chảy để trong veo đời.

Thành phố dư dả nụ cười
Làm siêng, chơi đúng nghèo ngoi lên giàu
Ta bà tứ chiếng đẩu đâu
Đến là phố lại ôm vào mà thương.

Ly lòng cụng với phố phường
Mềm môi lại rót tràn thương ngập tình
Đến thành phố Hồ Chí Minh
Người dưng chẳng nhận ra mình người dưng.

ÔM VÀO MÀ THƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà