THOẠI DẶM
NAM: Mình ơi! Xong chưa mình?
NỮ: Em xong rồi đây, mèng ơi! Hối gì mà hối dữ.
LÝ CON KHỈ
NAM: Mau nhắc ngay sắp nhỏ
Mang guốc mộc thiệt xinh
Phố nay cắt băng khánh thành
Anh muốn bên gia đình
Ngắm phố cùng chợ đêm
Ta thấy lòng yêu thêm.
NỮ: Mắc cái chi hối dữ
Nay ngộ thiệt à nha
Biểu mang guốc đi cả nhà
Ta nói…chi vậy cà?
Bao dép giày thời trang
Sao mà mình không mang?
NAM: Nói mình nghe nè! Dù thế giới thời trang dày dép tràn lan với bao mẫu mã thiệt sang đang ùa về như cơn lốc. Thì anh vẫn thích ngắm mình trong áo bà ba đi guốc mộc, coi nó thuỳ mị nết na mang nét đẹp Việt Nam…
VỌNG CỔ
1- …mình.
NỮ: Giỡn vậy thôi, chứ em đây vẫn nhất nhất chung tình.
Vẫn rất mê chú rể áo dài khăn đóng, mang guốc xuồng coi bảnh tỏn làm sao.
NAM: Còn anh vẫn yêu cô dâu mang guốc mộc cao cao, đi với áo dài Việt Nam duyên dáng biết nhường nào.
Chỉ nhớ lại thôi lòng cũng xuyến xao, cái nền nã dịu dàng đốn tim chàng trai Xóm Guốc.
2- NỮ: Hồi đó người ta tỏ tình thiệt ngộ, nói “Xóm Guốc và em anh thương ngang ngửa đó em à”.
NAM: Vì quá yêu cái nghề làm guốc, nên tình anh đã tỏ thiệt thà.
NỮ: Nhớ lúc mới về làm dâu nơi đây vô cùng nhộn nhịp – tiếng nói tiếng cười át tiếng gọt tiếng cưa.
NAM: Dù mồ hôi nhuộm đen bóng lưng trưa – đam mê vẫn thừa, vui từa lưa trong mắt.
Cái làng nghề có từ hơn trăm năm trước, vẫn mang nét cần cù mộc mạc hương xưa.
NGỰA Ô NAM
NỮ: Qua bao thăng trầm nghiệt ngã
Qua ba chìm bảy nổi chín linh . . . đinh.
Xóm Guốc quê mình vẫn mãi đẹp xinh
NAM: Trong thành phố văn minh
Cái làng nghề vẫn mãi lung linh
Vẫn sắc màu thiên thanh
NỮ: Chỉ nghĩ bâng quơ thôi lòng cũng sợ
Một mai Xóm Guốc thua buồn
Tiếng cưa gọt không còn
NAM: Thì con đường Xóm Guốc sẽ ra sao
Tiếng lóc cóc về đâu?
NỮ: Ngọn lửa niềm tin lại bừng cháy đỏ hồng
Khao khát dậy trong lòng
NAM: Giữ lửa làng nghề, một ngày guốc mộc
Sẽ đi vào thế giới thời trang.
Cái tên Xóm Guốc hôm nay không chỉ đi vào nỗi nhớ của riêng ai, mà nó đã thành tên đường của quê hương Thủ Dầu Một. Hộ làm guốc nơi đây dù chỉ còn thưa thớt nhưng thước tấc của đam mê vẫn không bớt một ly…
VỌNG CỔ
5- …nào.
NAM: Nghề truyền thống của cha ông vẫn đậm nét tự hào.
NỮ: Tốc độ công nghiệp hoá vô cùng ngoạn mục, diện mạo thay đổi từng ngày vươn tới tầm cao.
6- NAM: Đầu này phố thị xôn xao
Bàn tay hội nhập tầng cao gọi mời
NỮ: Đầu kia mộc mạc nụ cười
Tiếng cưa tiếng gọt rộn vui làng nghề.
NAM: Rồi hoa văn, sơn mài sẽ bắt mắt lên nghen, rồi thế giới sẽ được chiêm ngưỡng văn hóa truyền thống Việt qua đôi guốc mộc.
NỮ: Sông Sài Gòn còn xuôi về biển rộng – thì Xóm Guốc vẫn còn tiếng lọc cọc, tiếng gọt cưa (-)
NAM: Trời miền Đông vẫn da diết bốn mùa, thì khát vọng vươn cao chưa bao giờ thôi cháy bỏng.
NỮ: Rồi sẽ lại rình rang với thời trang guốc mộc
Kết hợp áo bà ba hay duyên dáng áo dài.
NAM:
Là nét Việt làng nghề truyền thống, là duyên quê
Đi đâu nghe tiếng lọc cọc lại nhớ về Xóm Guốc
NỮ: Dù giày dép thời trang có tràn về như cơn lốc
Em vẫn chung tình với guốc mộc mà thôi.
XÓM GUỐC
Tác giả Trần Ngọc Hoà