Ngày còn đi học tôi vẽ một lưng gầy cõng bạn
Đường thơm hương bí hương bầu
Cỏ may níu quần khâu gấu
Tương ái, lời chú sẻ nâu.
Bạn tẩm khát vọng vào tôi, đứa yếu xác nặng sầu
Bằng mùi gáy mặn chua, mùi tóc khét nắng
Điểm mười, ước mơ và tương lai tôi bạn cõng
Hai cơ thể một đôi chân, trĩu cuộc đồng hành.
Ngày ra trường tôi điêu khắc một lưng gầy cõng bạn
Nhớ gì? ối, nhớ từa lưa
Đường trơn nhủi nhào úp mặt
Giấu dùm nước mắt ơi mưa.
Đâm muối ớt chim rơi, tìm tiếng cười thơm bần, ổi
Sao nghe mùi lưng gáy dang trưa
Lép bép nổ giòn ai đốt đồng bông lúa sót
Lại bay ra mùi khét nắng tóc đuôi rùa.
Ngày đã vượt lên chính mình tôi điêu khắc một lưng gầy vào tâm khảm
Răn mình sống biết vì nhau.
ĐIÊU KHẮC MỘT LƯNG GẦY VÀO TÂM KHẢM
Tác giả Trần Ngọc Hoà