Cha đi tìm mẹ từ phía rừng xanh
Gió lạc giọng trong U Minh nước đỏ
Chạm dòng kinh tẻ ra nhiều nhánh nhớ
Nhánh nào cũng đọng thương.
Cha đi tìm mẹ từ phía ngạt ngào hương
Thấy bím tóc tràm giắt đầy bông trắng
Vạt bèo trôi trong hố bom sâu hoắm
Mùi thanh xuân gió trộn hương rừng.
Tràm vẫy ai gọi ngày khản giọng
Cớ chi âm âm trời, mà chiều vắt khăn rằn phơi vạt tràm xanh
Gió thổi lại khúc tiễn đưa bằng kèn lá
Cuộc trăm năm bom thù lấp đoạn đành.
Xưa quê này đất dày vết trận
Nay được lấp bằng nhà mới tầng cao
Miệt bây giờ không còn xa mà gần xịt
Thứ nào giờ cũng áo mới Rồng thêu.
Thứ chín rưỡi đón cha
Những cái rưỡi quê quê mà đến rồi lòng thương miết
Những cái rưỡi giúp gần hơn tình người xứ Miệt
Thương xứ sở hương thầm
Có chiếc trâm bông tràm cài trên búi tóc mây.
CHIẾC TRÂM BÔNG TRÀM CÀI TRÊN BÚI TÓC MÂY
Tác giả Trần Ngọc Hoà