Nhà giàn nắng gió tứ bề
Mẹ ơi! con nhớ mùi quê ngập lòng
Trùng dương biển sóng mênh mông
Mà con ngỡ lúa ngoài đồng xôn xao.

Mùi bần thoang thoảng nao nao
Mùi rau húng lủi bờ ao gió lùa
Mùi me đất vị chua chua
Mùi sầu đâu đắng trĩu mùa mắc mê.

Mùi ơ kho quẹt bếp quê
Mùi quai nón mẹ, dầm dề mồ hôi
Mùi cổ trầu nội nồng oi
Mùi thuốc rê ám vàng rồi tay cha.

Mùi sình non bám trên da
Mùi ngai ngái trẻ quê nhà dầm lung
Hoà trong mùi khói đốt đồng
Mùi lúa sót, lép bép bông nổ giòn.

Xa quê đã chục năm tròn
Mà sao da thịt vẫn còn mùi quê
Bám gì bám thấy thương ghê
Mùi đồng mùi đất ùa về xô chen.

Tóc con hương biển đang len
Mà con lại nhớ mùi phèn lưng cha
Thèm sà lòng mẹ hít hà
Để nghe áo mẹ mặn mà mùi quê.

MÙI QUÊ
Tác giả Trần Ngọc Hoà