NÓI LỐI

Vu Lan này con không về bên mẹ được mẹ ơi!
Phòng hồi sức có quá nhiều ca thở khó
Phố lập chốt giăng dây, những con đường phong toả
Đường về nhà mình bỗng xa quá là xa.

Sau ca trực đêm nay đồng nghiệp con đã mệt nhoài nhưng mắt ai cũng thức hoài không ngủ. Khu hồi sức đêm nay trời lốc gió, lốc không xoáy ở ngoài kia mà xoáy ở trong…

VỌNG CỔ

1- …lòng.
Thành phố đã đau mấy tháng rã ròng.
Phút mặc niệm người anh hùng áo trắng, giữa thời bình thầm lặng hy sinh.
Không được về đất mẹ dù nguyên vẹn xác thân, ống nghe còn đây áo beluse còn đó. Anh đã hiến rồi hơi thở tâm y, để bao người và thành phố này được thở.

2- Công anh Tổ quốc ghi họ tên anh dân khắc, khắc vào tâm lòng y đức cao dày. Cuộc chiến không có bom rơi pháo nả đạn cày. Mà có bao hy sinh mất mát, không thớ đất nào được ôm người mất ôi đau.

(Lý con sáo 4 câu cuối)

Đau thấm vào từng trong mao quản
Từng thớ cơ, từng phế nang, đều đau
Đêm sụt sùi nằm nghe thu khóc
Người ra đi chẳng ai có mộ bia. (dứt câu 2).

NÓI LỐI

Giữa thời bình lòng lại vang tiếng gọi dậy mà đi
Áo Blouse lại lao mình ra phía trước
Xưa y bác sĩ cứu thương dưới pháo bầy đại bác
Nay dầm mình trong bão dịch cứu dân.

Mẹ ơi! Năm nay thành phố không có lễ Vu lan bởi đại dịch hoành hành với nỗi lo còn mất. Trăng Vu Lan đêm về cài lên ngực đoá hoa trắng cho mấy ngàn trẻ mồ côi rồi bật khóc lem . . .

VỌNG CỔ

5- …rằm.
Lòng con đau như ai xé ai dằm.
Chạnh nghĩ biết mẹ còn được bao nhiêu mùa Vu Lan nữa, tuổi đã gậy dìu tóc đã bông lau.
Vậy chứ qua màn hình vẫn móm mém động viên, ráng nghen con hết lòng tận tâm y đức.
Mỗi người chúng ta cùng góp sức, Thành phố Hồ Chí Minh tin chiến thắng lại về.

LÝ NĂM CĂN

Mẹ thương phố xá buồn tênh
Mẹ thương những bước chân xanh
Hối hả lo cho dân
Vì quê xông pha tâm dịch
Mẹ thương nhân nghĩa nặng mang
Gạo khoai, rau nhút, đọt lang
Thương bí bầu tuy, khác giống nhưng cùng giàn.

(Trở về vọng cổ câu 6)

Tổ quốc sẽ đẹp hơn trong thời khắc gian khó nhất
Chung niềm tin chiến thắng trận này.

Sau ca trực con tựa cửa ngóng phía nhà
Thủ thỉ với trăng dạ thưa cùng mẹ
Khi mỗi người đều là một chiến sĩ
Thành phố mình sẽ mau khoẻ lại thôi.

TRĂNG VU LAN VỀ CÀI BÔNG TRẮNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà